Thursday, January 12, 2017

Thư Tâm Tình Trần Việt Hải

Kính anh Lộc và niên trưởng Hạnh Nhơn,
Quý netters các forums,

Năm con khỉ đang sang và năm con gà bước tới cho ngày mai tươi sáng hơn. Như anh Toàn Australia đã nói, mọi chuyện sẽ qua đi, sự thật và lẽ công bằng có vị trí rêng của nó. Nhân số thuộc silent majority định giá được sự việc này ra sao,  trong quá đã  diễn ra rồi vì hiểu lầm, bởi vì công ích và uy tín của niên trưởng Hạnh Nhơn và Hội H.O.Cứu Trợ Thương Phế Binh và Quả Phụ VNCH đã minh chứng bởi hồ sơ lưu, Hội vững tâm thi hành nhiệm vụ đúng đắn qua bao năm rồi, và phần anh Lộc xui vẫn phải chịu oan khiên, chịu hiểu lầm và xin đừng nản. Cụ Tố Như Nguyễn Du cho câu thơ ngẫm nghĩ vẫn đúng muôn thuở:
 
"Trải qua một cuộc bể dâu. 
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng".

Chuyện “vu oan, giá họa” xui cho anh, xưa nay vẫn khá giống, nó trực tiếp liên quan đến niên trường Hạnh Nhơn và Hội, những người hoạt động xã hội vô vị lợi vì lương tâm, vì chính trực sẽ không nản lòng, vì những tiếng đồn đãi, nhưng rồi với sự thể Hội HO vẫn phải tiếp tục công tàc nhiêu khê vất vả, dù: “The dogs bark but the caravan moves on” (Arabic Proverb). Mong niên trưởng Hậnh Nhơn không buồn, không nản khi con đường trườc mặt còn cần tấm lòng trải rộng và phi thường của một Nightinggale như người. Giới quân đội một thời như những Lê Minh Đảo, Cổ Tấn Tinh Châu, Bồ Đại Kỳ, Hồ Văn Kỳ Thoại, Nguyễn Bá Trạng, Cao Mỵ Nhân, Trần Văn Thuần, Nguyễn Bá Thảo, Võ Văn Xét, Chu Bá Yến, Phạm Đình San, Phạm Gia Cổn, Phạm Văn Hòa, Phạm Đình Khuông, Nguyễn Phục Hưng,... hiểu nhu cầu "Người thương binh thuộc QLVNCH", đây là "Món Nợ Ân Tình Quốc Gia" thuộc về lương tâm, về tri thức, cần góp tay sẻ chia trong tinh thần cảm thông và xây dựng. 

Nếu giả dụ giá như ai đó có ưu tư, trăn trở hay thắc mắc, nên đến gặp hay chuyển email đến niên trưởng Nguyễn Thị Hạnh Nhơn và Hội H.O.Cứu Trợ Thương Phế Binh và Quả Phụ VNCH là điều nên làm. Tạo ra sự oan khiên hay hiểu lầm là điều đáng buồn.

Năm Mới Đinh Dậu 2017 đang đến ngoài ngõ chúng tôi xin kính chúc niên trưởng Hạnh Nhơn và Hội H.O.Cứu Trợ Thương Phế Binh và Quả Phụ VNCH, cùng anh Nam Lộc, quý netters được an khang, thắng lợi và may mắn, những muộn phiền trong cộng đồng sẽ qua đi, bởi vì cuộc đời này vốn tương đối, có vui và có buồn. Lới nhận xét về vấn đề, xin đề lại 3 câu nói dân gian quen thuộc: 

1/ Nói thì dễ làm thì khó (Easier said than done).
2/ Đừng bao giờ bỏ cuộc (Never say die up man try).
3/ Sau cơn mưa trời lại sáng (After rain comes fair weather)

Kính quý,
Trần Việt Hải & Trần Mạnh Chi.
Nam California.

Thư anh Nam Lộc viết cho Việt Hải

Anh Việt Hải thân,
Cám ơn anh đã giúp chuyển tin đi nhiều nơi để mọi người hiểu rõ câu chuyện. Thật ra đây không phải là lần đầu tiên họ “vu oan, giá họa” cho tôi. Chắc anh còn nhớ mấy năm trước đây, một kẻ ẩn danh đã viết thư gởi vào đài VNCR nói rằng, tôi đòi bà Hạnh Nhơn cùng hội HO/TPB phải trả cho tôi $50 ngàn dollars mỗi lần tôi giúp họ tổ chức đại nhạc hội Cám Ơn Anh. Chuyện vớ vẩn thế mà mấy ông  bà phóng viên của cái đài này cũng phát thanh và “phỏng vấn” ông “sĩ quan Biệt Động Quân” Nguyễn Phương Hùng để cho hắn cơ hội “tố khổ” tôi! Rồi mới năm ngoái thôi, bà Hoàng Lan Chi cùng ông hồi chánh viên Hữu Nguyên, chủ nhiệm tờ Saigon Times ở Úc Châu, đã viết báo nói rằng dựa vào một nguồn “đáng tin cậy” thì tôi đã đòi các ban tổ chức đại nhạc hội gây quỹ cứu trợ TPB ở Úc Châu phải trả cho tôi $3500.00 cho mỗi show cộng 2 vé máy bay first class thì tôi mới nhận lời. Gần đây nhất, chỉ mới vài tháng qua, vài tên “bất lương mạng” đã viết emails gởi đi khắp nơi “tố cáo” bà Hạnh Nhơn và tôi đã ôm hết số tiền thu được của đại nhạc hội Cam Ơn Anh để đi “mua nhà ngoài biển” v..v..! Và bây giờ là chuyện “ông Nam Lộc quỵt $30 ngàn dollars”! Sao họ có thể ngu xuẩn như vây được anh nhỉ? Nếu muốn “quỵt” thì việc gỉ mà tôi lại đi chụp hình tấm chi phiếu đó, rồi bỏ lên bài tùy bút “Món Quà Cuối Năm” để khai với mọi người? Và nhà bank nào cho anh cash cái check $30 ngàn dollars để payable to hội HO/TPB? Quả là những tin tức, hay vu cáo nhảm nhí, vậy mà họ cũng trơ trẽn phổ biến, rút cục không hề có một “nhân chứng” nào dám lộ đầu xuất hiện, chỉ toàn là những con thò lò, ghen ăn, tức ở mà thôi!

Nhiều người thắc mắc tại sao tôi rất không phản biện lại những luận điệu xuyên tạc đó, tôi trả lời họ là bởi vì những lý do sau đây:
1. Tôi luôn quan niệm rằng: tôi chỉ sợ làm điều sai lầm, chứ không sợ ai hiểu lầm. Những gì mình làm đều có Trời Phật hay Thượng Đế chứng giám. Có sổ sách, biên nhận và kiểm toán pháp lý. Hơn nữa chẳng bao giờ tôi dính líu hay quản thủ vấn đề tài chánh cả, bất cứ cá nhân, hoặc cơ quan, đoàn thể nào đóng góp hay nhờ tôi chuyển lại thì tôi đều trao ngay cho Hội HO Cứu Trợ Thương Phế Binh VNCH, đồng thời yêu cầu bà Hội Trưởng hay người thủ quỹ cung cấp biên nhận và gởi trực tiếp về cho quý vị ân nhân, hoặc các hội đoàn cho tặng, vì thế nên tôi chẳng lo ngại chuyện gì cả!
2. Hầu hết những kẻ chỉ trích đều là những người không đóng góp, và thiếu tinh thần xây dựng. Bởi vì nếu gọi là “có lòng” hay “quan tâm” đến quyền lợi của TPB/VNCH thì tại sao họ không chịu đến trụ sở của Hội HO/TPB để kiểm tra sổ sách, cũng như tìm hiểu công việc làm của những người thiện nguyện viên xem họ có chân thật hay không. Còn trường hợp nếu không tin ai để giao tiền cứu trợ thì tại sao họ không xin danh sách một vài TPB để bảo trợ và gởi tiền trực tiếp về cho những chiến binh bất hạnh mà khỏi cần phải qua một trung gian nào? Đó cũng chính là lý do chúng tôi đã phát động ra chương trình “1 gia đình, 1 thương phế binh”, mà cho đến nay đã có hàng ngàn người tham dự.  
3. Cách cư xử của những người thích đả phá cũng rất bất công! Họ gởi email cho anh rồi bcc: cho hàng trăm địa chỉ emails khác, vì thế khi anh trả lời thì không biết những người nhận đó là ai, nên không ai nghe được lời phản hồi của mình cả. Hoặc như trường hợp của ông Trung Đỗ nào đó, sở dĩ tôi hồi âm email của ông ta vì ông ấy nói là “chỉ viết riêng cho tôi cùng chị Hạnh Nhơn”, nhưng đến khi không hài lòng với câu trả lời của tôi thì ông ta lại gởi đến hàng trăm địa chỉ emails ở trên thế giới. Và bất công hơn nữa là khi tôi phản hồi lại thì không ai đọc được, vì tôi không là thành viên của các groups mà ông ta có sự liên lạc, cho nên tin tức chỉ có một chiều mà thôi. Hình thức này đều được bọn “bất lương mạng” trong cộng đồng chúng ta sử dụng.
4. Sau cùng theo tôi, câu trả lời hay nhất là cứ tiếp tục hoạt động, thành công và được nhiều người âm thầm ủng hộ hầu đền bù lại một phần nào sự thiệt thòi của những chiến hữu Thương Phế Binh VNCH
Thưa anh Việt Hải, tôi xem mấy chuyện "ruồi bu" này như là những tai vạ xẩy ra trong năm tuổi :))). Anh Toàn ở bên  Sydney nói: Cố đi NL, chỉ còn ít hôm nữa là sang năm mới rồi. Bên cạnh đó tôi cũng nhận được hàng chục điện thư thăm hỏi và an ủi. Nhạc sĩ Trúc Hồ vừa đi mổ về, vai và tay còn đang băng bột, vậy mà cũng cố gượng dây để gõ cho tôi vài chữ hỏi thăm. Tối hôm qua cả chị Hạnh Nhơn cùng vị ân nhân tặng tiền cũng đều gọi để vỗ về cho tôi bớt...buồn. Tuy nhiên cũng có thế nhờ mấy cái "tai oan, giá họa" này mà tôi tránh được những xui xẻo khác, nhất lại là người travel đi khắp nơi vào mỗi cuối tuần như tôi! Cứ tin như vậy đi để cuộc đời vẫn còn có những nụ cười phải không anh Việt Hải?

Kính thân và chúc mừng năm mới bạn hiền,
Nam Lộc

Wednesday, January 4, 2017

MÓN QUÀ CUỐI NĂM / Nam Lộc


Kể từ ngày Bố tôi ra đi và được con cháu tiễn đưa vào một buổi chiều 30 Tết cho đến nay, thì không hiểu sao cứ vào những ngày tháng cuối năm tôi lại mất đi một người  thân! Sau cụ thì đến hai ông bạn cố tri là Trường Kỳ và Tùng Giang lần lượt giã từ trần thế, rồi đến ông cụ Nhạc và người anh rể. Ba năm trước đây, cũng vào những ngày tháng giá lạnh này thì người em tinh thần, vừa là người bạn đồng chí hướng của tôi, Việt Dzũng cũng đã bất chợt ra đi, để lại cho tôi một khoảng trống lớn lao trong các sinh hoạt về nhân sinh và xã hội. Nhưng chẳng phải chỉ mình tôi mà hàng vạn người VN trên trái đất này đã thương khóc Việt Dzũng. Và tựa như một sự sắp đặt của Thượng Đế, khi Dzũng còn sinh tiền thì tôi sống và làm việc ở trên vùng Los Angeles suốt cả gần 40 năm trời. Nhưng khi anh ra đi thì lại đúng vào thời gian tôi chuẩn bị nghỉ hưu nên đã rời nhà xuống Orange County, và ở ngay trên đại lộ Beach Blvd., để rồi ngày nào cũng “say hello” với Dzũng qua tấm bảng “Việt Dzũng Human Rights Memorial Highway” được dựng lên chỉ cách mộ phần của anh chừng vài chục bước, mà tiểu bang California đã đặt tên cho quãng đường định mệnh này!

  NL&Trúc Hồ, ngày khánh thành bảng tên “xa lộ Việt Dzũng”
Thế rồi chỉ mới năm ngoái đây thôi, nhạc sĩ Anh Bằng, người sáng lập và tạo dựng ra Trung Tâm Asia cũng vĩnh biệt cõi trần vào những ngày cuối năm. Mất Việt Dzũng đã cảm thấy trống vắng, nhưng mất Anh Bằng là mất đi một điểm tựa vô cùng quan trọng đối với tôi, bởi vì ông là con chim đầu đàn của một trung tâm nghệ thuật chân chính, đã cho tôi bao cơ hội để biểu tỏ những cảm nghĩ riêng tư của mình đối với thân phận con người và quê hương, đất nước. Tôi học được ở nơi ông lòng chung thủy cùng đức tính khiêm nhường, trọng nhân tài, quý bạn hữu, và có lẽ quan trọng hơn cả là ý nghĩa cũng như sự khác biệt giữa một người sáng tác nhạc và một người “viết nhạc”!

 Kỷ niệm cuối cùng: Nguyên Khang, NS Anh Bằng, Jo Marcel, NL, Cao Minh Út
Tháng Chạp năm nay có vẻ lạnh hơn những mùa Đông năm trước nhiều, ngày qua nhanh và đêm xuống rất mau, các ngọn đèn Giáng Sinh đã được người ta thắp lên ở nhiều nơi, những tưởng mọi chuyện dưới thế sẽ bình an, vậy mà đùng một lúc cả hai người quen thân của tôi cũng lại lần lượt ra đi. Trước hết là anh Bùi Bảo Trúc, một nhà bỉnh bút được nhiều người quý trọng và ái mộ. Anh Trúc bằng tuổi tôi, và cũng là bạn học cùng thời và cùng trường Chu Văn An, Trúc học ban C, có giáo sư Trần Bích Lan (tức thi sĩ Nguyên Sa) dậy Triết, còn tôi học B4 với Lê Báu, anh ruột của kịch sĩ Lê Tuấn. Thế nhưng tôi bị ở lại thêm một năm đệ Nhất nữa để rồi học chung với Lê Tuấn, với Bùi Bảo Sơn, em ruột anh Trúc, cùng với những thằng bạn nổi tiếng phá phách ở B10. Có lẽ vì vậy mà lúc nào tôi cũng có cảm tưởng Trúc là đàn anh của mình. Nhưng không hẳn như thế, từ khi còn trẻ, ngày mới di cư vào Nam và ở chung với nhau tại khu cư xá Nguyễn Tri Phương, tôi đã mang cái cảm nghĩ đó mỗi khi gặp Trúc, hình như dáng vẻ nghiêm nghị, đứng đắn cùng cách ăn nói từ tốn, chậm rãi của Trúc làm anh trưởng thành hơn những người cùng tuổi?

 Nhà báo Bùi Bảo Trúc
 Tôi không có cái may mắn được cơ hội làm việc hoặc sinh hoạt gần gũi với Bùi Bảo Trúc, mặc dù anh và tôi luôn thân thiện và tương kính mỗi khi gặp nhau. Tuy nhiên có 3 kỷ niệm nhỏ đối với Trúc mà tôi nhớ mãi. Kỷ niệm đầu tiên cách đây khoảng vài chục năm khi nhà văn Mai Thảo còn sống, trong một buổi vinh danh ông tại Orange County, tôi được ban tổ chức mời lên phát biểu đôi lời về người viết văn nổi tiếng này mà tôi đã may mắn được gặp gỡ, quen biết và đọc tập truyện ngắn đầu tay của ông từ ngày mới di cư vào Nam. Hôm ấy anh Trúc là người điều khiển chương trình, trước giờ khai mạc, vừa gặp tôi, Trúc đã vui vẻ “thông báo”, anh nói “Đêm nay tôi có chuẩn bị những lời giới thiệu Nam Lộc thú vị lắm khi đến phần mời bạn lên nói chuyện”! Anh làm tôi vừa tò mò, vừa nôn nao để nghe anh nói những gì, bởi vì ở Trúc mỗi câu nói là một sự chau chuốt dù không chuẩn bị, là một sự dí dỏm dù rất tự nhiên và cũng có thể ngầm trong đó một điều châm biếm. Thế nhưng bất ngờ đến tiết mục tôi xuất hiện thì người giới thiệu lại là anh Phạm Long. Tôi còn nhớ mãi câu phân trần của Trúc nói với tôi sau đó là “Ơ cái ông PL này nhanh tay thật nhỉ, mình đã dặn rồi! Thôi để lần sau vậy Lộc nhé”. Thế là tôi mất một cơ hội được nghe anh nói về mình trên sân khấu.
Kỷ niệm thứ hai là vào khoảng 10 năm trước đây, tôi nhận lời điều khiển một chương trình nhạc do nữ ca sĩ Lệ Thu thực hiện. Nhưng gần đến ngày tổ chức thì Trung Tâm Asia có lịch trình thu hình mà tôi là MC chính nên cần phải có mặt. Tôi đành năn nỉ chị Lệ Thu cho phép được tìm người thay thế, nói mãi chị mới bằng lòng với điều kiện người đó phải được chị đồng ý. Tôi đề nghị khoảng 4 MCs nổi tiếng khác nhau, nhưng chị đều từ chối, sau cùng chị đồng ý chọn anh Bùi Bảo Trúc, và anh đã hiện diện trong đêm nhạc “Nước Mắt Mùa Thu” năm ấy!  Kỷ niệm sau cùng xẩy ra cách đây không lâu, chừng một tháng trước mà thôi, khi tôi đang đi trình diễn ở bên Úc, trở về nhận được một lô tin nhắn và “missed call” của Phương Hồng Quế. Tôi gọi lại cho Quế, vừa lên tiếng hỏi “Quế hả, anh NL đây” thì nghe cô thở một tiếng rất dài rồi im lặng một lúc mới nói “Trời ơi, em mừng quá”! Tôi hỏi, sao vậy? Quế bảo “mấy hôm nay cô MK bên LSR bảo em, nghe đồn hình như anh NL vừa qua đời thì phải? Em không tin nên gọi anh liên tục, đã vậy anh lại không trả lời, em càng thêm lo, hôm nay nghe được giọng ông anh em mừng quá”!!! Sau khi tìm hiểu tôi mới được Nguyễn Hữu Công cho biết, tin này do anh Bùi Bảo Trúc nghe từ đâu nên đã “dè dặt thường lệ” chia sẻ với các bạn đồng nghiệp ở trong đài phát thanh. Tôi dự định sẽ ghé thăm anh rồi hỏi thêm về nguồn tin “cá tháng Tư” này, nhưng chưa kịp thì Trúc đã ra đi. Thế là tôi lại mất thêm một cơ hội được nghe anh nói về mình... dưới sân khấu!
Rất tiếc là đúng vào ngày tang lễ anh, tôi phải bay đi shows bên Âu Châu nên không được tiễn đưa anh đến nơi an nghỉ cuối cùng, mà chỉ đành gởi điện thư phân ưu cùng Bùi Bảo Sơn và tang quyến. Nhưng tôi tin rằng, Bùi Bảo Trúc cũng đang mỉm cười ở bên kia thế giới khi biết được đã có hàng vạn điện thư, hàng ngàn bài báo và bao người thương tiếc anh. Vĩnh biệt Bạn Ta!
Người quen thứ hai cũng vừa nằm xuống là chị Đặng Tuyết Mai, thân mẫu của cô Kỳ Duyên. Cũng như nhiều người khác, tôi nghe và biết về chị từ lâu, nhưng chỉ được chính thức trò chuyện với chị vào cuối thập niên 1980 khi tôi làm việc chung với chị trong một công việc bán thời gian tại hãng bảo hiểm nhân thọ Westcoast Life Insurance, cùng với anh Lê Quỳnh và đại tá Phạm Huy Sảnh. Với dáng vẻ sang trọng và lưu loát Anh ngữ, cùng sự giao thiệp rộng rãi với nhiều chính khách trên thế giới cho nên chị rất thành công và mau chóng trở thành “The Best Salesperson” của hãng. Và cũng từ sự quen biết này cho nên vào năm 1991, khi Trung Tâm Ca Nhạc Mây Production dự định thực hiện quay video ở Hoa Kỳ, thì tôi và anh Trần Thăng (giám đốc trung tâm) đã ngỏ ý mời chị làm MC chung với tôi. Rất tiếc là dù rất thích vai trò này, nhưng chị cho biết lúc đó còn đang còn sống với ông Nguyễn Cao Kỳ cho nên chưa tiện để hoạt động văn nghệ. Tuy nhiên chị đã “trao tặng” chúng tôi một “món quà” vô cùng quý giá, đó là đề nghị Kỳ Duyên thay thế chị đảm nhiệm công việc này. Thú thật lúc đó tôi cũng hơi ngần ngại, vì cô bé (KD) này còn nhỏ quá, đang là sinh viên luật. Mặc dù tôi cũng có một vài dịp điều khiển chương trình sinh hoạt văn nghệ trong các trường đại học chung với Kỳ Duyên, nhưng với khán giả toàn là sinh viên, học sinh thì dễ, còn đây là những chương trình nghệ thuật có tầm vóc rộng lớn hơn, cần nhiều kiến thức về lịch sử âm nhạc cùng kinh nghiệm hoạt động trong lãnh vực văn nghệ, cũng như xã hội! Hình như đọc được sự quan tâm đó của tôi nên chị Đặng Tuyết Mai nói “Anh yên tâm đi, dù không làm MC cùng với anh được, nhưng tôi sẽ ‘gà’ cho cháu, và giúp nó hoàn thành trách nhiệm”! Quả đúng như vậy, Kỳ Duyên đã gặt hái được sự thành công ngay từ những cuốn video đầu tiên. Tất cả những scripts tôi soạn đã được cô thuộc nằm lòng, pha trộn thêm vào những câu đùa nghịch dí dỏm, tự nhiên cộng với nét dễ thương, trẻ trung trên sân khấu cũng như trên màn ảnh. 

  NL&Kỳ Duyên 1992 (Mây Production)
Sự thành công đó là nhờ Kỳ Duyên hấp thụ được những lợi điểm của gia đình. Nói tiếng Việt giỏi và dùng được nhiều từ ngữ khéo léo và phức tạp là nhờ ở Bà Ngoại. Tính nết cương trực và cứng cỏi là do ảnh hưởng từ ông Bố. Nhưng những nét duyên dáng, tế nhị và mềm mỏng thì lại đến từ Mẹ. Một người MC được trang bị kỹ càng như vậy thì làm sao mà Kỳ Duyên không đứng vững cho đến ngày hôm nay, đấy là chưa kể đến tài năng thiên phú của riêng mình cùng kinh nghiệm ngày càng dầy dặn của “cô bé MC” mà tôi hân hạnh là người đầu tiên được đứng bên cạnh trên sân khấu gần 25 năm về trước! Cám ơn chị Mai rất nhiều. 

  NL&MC Tuyết Mai (Asia 40)
Nhưng chỉ khoảng 10 năm sau đó, vào đầu thập niên 2000, sau khi ly dị với ông cựu thủ tướng VNCH thì chị Tuyết Mai đã có dịp đảm nhiệm vai trò MC cùng với tôi trên sân khấu của Trung Tâm Asia, tôi còn nhớ là Asia 40, 41, 42 v..v... Và trong tình thân chị cùng gia đình nhà trai đã có nhã ý mời tôi giúp làm MC cho đám cưới Kỳ Duyên và Trịnh Hội diễn ra tại Manila, Phi Luật Tân năm 2005. Rồi cũng từ đó trở đi chị Tuyết Mai bỗng dưng càng ngày càng bớt xuất hiện trên sân khấu cũng như trước đám đông dù có nhiều hãng truyền hình mời chị cộng tác. Thảng hoặc tôi mới được nghe người ta đề cập đến các hoạt động của chị nhưng chỉ trong lãnh vực kinh doanh mà thôi. Hôm nghe tin chị ra đi, sáng sớm hôm đó vợ chồng tôi đã texted ngay cho Kỳ Duyên để chia buồn và an ủi “cô bé MC” năm xưa. Duyên vẫn dễ thương và ngoan ngoãn trả lời ngay. Cũng như trường hợp anh Bùi Bảo Trúc, tang lễ của chi diễn ra là lúc tôi đang ở Pháp và Bỉ nên không tham dự được. Tuy nhiên niềm quý mến của gia đình chúng tôi cùng rất nhiều người khác dành cho chị, sẽ mãi mãi không bao giờ phai!
Humm, toàn là những chuyện buồn cuối năm phải không quý vị nhỉ. Thế nhưng hôm Giáng Sinh, mở hộp thơ, có một bao thư thật nhỏ nhưng lại chứa đựng một niềm vui to lớn, mà tôi gọi là “món quà cuối năm”. Chắc anh Bùi Bảo Trúc và chi Tuyết Mai nếu có biết được thì cũng sẽ hân hoan chia sẻ cùng chung một niềm vui với tôi. Đó là một tấm chi phiếu của hai vợ chồng người bạn trẻ ở vùng San Jose gởi đến cho tôi nội dung như sau:

Kính gởi bà Hạnh Nhơn và chú Nam Lộc,

Đầu thư, cháu kính chúc Bà và Chú luôn dồi dào sức khỏe. Vì bận rộn với công việc làm hàng ngày, nên cháu cũng không để ý nhiều đến những ngày lễ sắp đến. Cũng nhờ Quyên, vợ cháu có nhắc rằng Tết VN năm nay 2017 sẽ đến sớm, vì thế vợ chồng cháu có ý định gởi một số tiền nhỏ để xin Bà và Chú giúp chuyển về cho các Chú, các Bác TPB còn đang ở bên VN để họ ăn Tết.

Hôm nay cháu xin kèm theo đây chi phiếu $30,000.00 dollars đến địa chỉ nhà chú Lộc để nhờ chú trao lại cho Hội HO Cứu Trợ TPB và QP VNCH. Cuối thư, chúng cháu kính chúc Bà và Chú cùng gia đình một mùa Giáng Sinh vui vẻ và hạnh phúc.

Nhân Nguyễn


Thật ra đây không phải là lần đầu tiên mà vợ chông Nhân và Quyên đã đóng góp vào quỹ cứu trợ TPB, mà liên tục trong thời gian gần đây, năm nào họ cũng nhớ đến các cựu quân nhân bất hạnh ở quê nhà, khi thì 10 ngàn, lúc 20 ngàn, có năm lên đến 40 ngàn. Nhưng riêng năm nay, tôi còn nhớ hôm tháng Giêng, 2016 vợ chồng anh Nhân đã gởi $20 ngàn dollars đến cho chúng tôi, một nửa tặng TPB, một nửa giúp định cư những người tỵ nạn muộn màng. Rồi vào tháng Bẩy, 2016 qua đại nhạc hội Cám Ơn Anh, Quyên và Nhân đóng góp $30 ngàn dollars. Hôm nay, chưa hết năm mà họ lại gởi thêm $30 ngàn đồng nữa. Tuy nhiên và chắc chắn sẽ có nhiều người đồng ý với tôi rằng, ý nghĩa ở đây không phải vì số tiền đóng góp, mà vì tấm lòng kiên trì của anh chị Nhân cùng rất nhiều nhà bảo trợ khác ở khắp mọi nơi, liên tục giúp đỡ hàng năm qua chương trình “Một Gia Đình, Một Thương Phế Binh”, họ đã không quên số phận và cuộc đời của những người bất hạnh, nhất lại là các cựu chiến binh QLVNCH, những người đã hy sinh một phần thân thể cho chúng ta được sống, cũng như được có ngày hôm nay!
Với những món quà cuối năm ý nghĩa nói trên, cộng với một số tiền mà tôi nhận được trong chuyến đi từ quý vị đồng hương ở Lyon, Paris, Marseille, Bruxells v..v.. nhờ tôi chuyển lại đến hội HO Cứu Trợ TPB&QP VNCH, đặc biệt là nhóm anh em tài xế taxi ở Pháp, các hội cựu quân nhân người Việt tỵ nạn tại Bỉ, tại Paris hay nhiều thành phố ở Âu Châu, vẫn đang nỗ lực quyên góp để gởi trực tiếp về quê nhà giúp đỡ cho các TPB. Hy vọng, quý anh TPB chưa nhận được quà vào mùa hè vừa qua, sẽ có một cái Tết Đinh Dậu ấm lòng, sưởi bằng tình thương của những người viễn xứ.  
Tôi xin hân hạnh chia sẻ “MÓN QUÀ CUỐI NĂM” đến toàn thể quý vị và các bạn, cùng anh Trúc và chị Mai!

Nam Lộc    
Lyon, đêm Giao Thừa Tết Tây 2017

Tuesday, January 3, 2017

Chương Trình Mùa Xuân Lá Khô 2012 và Biệt Kích Trần Văn Chiến

Mùa Xuân Lá Khô / Tiếng Hát Trên Đường Phố



Người thương binh .
 
                Một tấc lòng  người thương binh bất hạnh
                         Suốt cuộc đời dùng xe sắt thế chân
                       Cánh tay cụt đến nách cũng thật gần
                           Hai con mắt nay chỉ còn lại một.
  
                     Ba mươi sáu năm trong khốn cùng tận tột
                         Bánh xe lăn thay thế bước mưu sinh 
                          Vì Tổ Quốc anh hiến nữa thân mình
                         Mong đỗi lại thanh bình cho quê Mẹ
  
                        Nhưng anh ơi nước nhà bị bán rẻ
                        Máu đổ lệ trào hòa nhuộm nong sông
                  Còn phần nữa người nhưng anh gượng sống
                     Nuốt hờn căm trong tột đỉnh đau thương
  
                  Kiếp oan khiên lăn bánh từng chặng đường
                              Vì  lý tưỡng anh trở nên tàn tật
                            Nhìn anh rồi nhìn quê hương đổ nát
                          Cã hai cùng què quặt giống như nhau .


                             Bởi đảng ta là một đám đầu trâu
                        Cười toét miệng trên nổi đau đồng loại
                    Mấy chục năm rồi chúng thi nhau phá hoại
                              Nát Sơn Hà anh còn lại bán thân
  
                                Còn bên này

                         Những đứa lành quãng cáo mác nghĩa nhân
                               Họ khóc lớn tình quân dân cá nước
                            Đánh mõ khua chuông phế binh tàn tật
                            Thương hiệu què quặt đích điểm đô la
                                Họ là ai ?
 
                          Là những thằng kinh doanh máu thịt da
                               Cuộc đời rồi cũng qua như gió thổi
                            Chết Vinh quang sống lỗi lạc lưu danh
                           Viết cho anh người thương binh tàn phế .
 
                           Anh  đợi ngày thanh bình trên quê Mẹ
                               Để thằng lành ôm thằng què hoan ca
                                Hát thật to: Nầy công dân ơi !!!
                             Nầy Công Dân ơi  !!! bản trường ca bất tận .

                                              Ngôn 72 Nguyễn .

Chương Trình Mùa Xuân Lá Khô:
Thương Phế Binh NKT đời sống khó khăn tại VN
Chiến Sĩ NKT bị lãng quên
Quả Phụ NKT đời sống khó khăn tại VN

Thực hiện chương trình Phạm Hòa

Ân Nhân
Vùng Trời Biên Giới 7/3/2011                             $100.00
C/H Lâm Ngọc Chiêu CĐ2  Nam California       $50.00
C/H Đào Mạnh Dũng Đ11   Chicago, IL              $50.00
NT Lữ Triệu Khanh BCH/  North Carolina        $20.00
C/H Nguyễn Ngọc Á Đ71  San Antonio, TX         $50.00
NT Lê Văn San Đ71 $        San Diego, CA           $50.00 
C/H Nguyễn Văn Nhữ        San Jose, CA             $100.00
Kingbee Đặng Quỳnh        Nam California           $30.00
Kingbee Trần Khánh        Los Angeles, CA          $30.00 
Kingbee Võ Kiệt                Chicago, IL                  $50.00
Kingbee Hoàn                     San Jose, CA              $50.00
NT Nguyễn Phan Tựu   Denver, Colorado            $50.00
Kingbee Phạm Ngọc Sâm     Utah                           $30.00

                                                                       Total $660.00

Biệt Kích Trần Văn Chiến CD1 tù Bắc Việt               $150.00
Hiền Thê Lôi Hổ Huỳnh Văn Thương CĐ1                 $100.00
Bà Quả Phụ Thiếu Úy Trần Văn Thân Đ75                $100.00
TPB Nguyển Đình Thịnh ĐCT71                                 $50.00
TPB Dương Viết Ngân ĐCT71                                    $50.00
TPB Nguyển Tân Xuân  CD1                                       $50.00   
TPB Vũ Tá Hùng    Đ72                                                 $50.00     
BK Trần Văn Chiến   Sở Bắc                                        $50.00 
BK Phạm Thiên Vũ   CD1                                             $50.00 Lê Hoàng Đ11 tặng thêm $50.00

Mùa Xuân Lá Khô THSQ/QLVNCH
- TPB/HSQ Dương Viết Ngân Đ71/SCT-NKT       (cụt 1 chân)               $50.00
- TPB/HSQ Nguyễn Tân Xuân CD1XK-SLL NKT  (cụt 1 chân)            $50.00
- TPB/K8/72 SQTB Đoàn Đình Hồng        (cụt 2 chân)                            $50.00
- TPB/K11/72 Nguyễn Thành Thanh         (cụt 1 chân)                            $50.00

Mùa Xuân Lá Khô Khóa 10B72/SQTB
- TPB/10B72 Lê Văn Loan SDND (cụt 1 tay)   $50.00
- TPB/10B72 Quách Năm TKVB ( liệt tứ chi ) $50.00
- TPB/10B72 Lăng Tích Hương ( cụt 1 chân)  $50.00
- TPB/10B72 Hoàng Xuân Tảo ( liệt 2 chân)   $50.00



Mùa Xuân Lá Khô

Tác giả: Trần Thiện Thanh

Tôi trở lại vùng hành quân vùng xa xôi đá sỏi biết buồn
Ba tháng hậu phương yên bình tuy vết thương chửa lành hẳn
Tôi lại đi giữa lạnh sang Đông
Đời tôi chinh chiến lâu năm yêu lúc băng rừng như mộng tình nhân
Kiếp chúng tôi như kiếp sông dài trôi đi miệt mài chẳng cần ai biết cho aị

Tôi đến đơn vị lại đi nhọc hơi đâu đếm mổi tháng ngày
Khi cánh dù mang tin lại những cánh thư xinh hậu tuyến
Tôi ngẩn ngơ biết mùa Xuân sang
Ở đây không có hoa Mai, không có hoa Đào trang điểm trần ai
Những lá khô rơi suốt năm dài như trong một chiều lòng tôi biết yêu aị

Em tôi không đẹp như đời tưởng
Không áo xanh áo đỏ thơm hương
Quen trên đường chiều lá khô rơi
Ôi ngọc ngà giây phút chung đôị

Lá ơi rơi chi trên dòng suối chờ
Cho tình cờ anh lính làm thơ
Lời thơ êm như hơi thở
Khi em nguyện chờ một người về xạ

Tôi đã quen rồi chuyện đi và quen xa ánh đèn phố thị.
Nên dẫu mùa Xuân đơn vị không bánh ngon không rượu quý, tôi nào nghe thấy lạnh trong tôi
Chỉ thương em gái quê hương trong sớm Xuân hồng thiếu hẳn người thương
Em hỡi em khi chiến chinh dài xa nhau từng ngày và xa cả Xuân nay ... !!!





Monday, January 2, 2017

Hoạt động của Compassion Vietnam & Thân hữu... Yểm trợ Thương Binh QLVNCH... Đêm NOEL..24 - 12 - 2016


  Kính gửi :  BS Phan minh Hiển
                -- Ân nhân Pierre & Maurice Nicolas
                 Cộng Đồng Ânnhân Compassion_V N
       Một Mùa NOEL nữa đang về trên Quê Hương V.N. với những mảnh đời điêu linh khốn khổ!
Anh Em TPB & Một số Chi.Em QP.VNCH đang mòn mỏi với đời sống vá víu từng ngay, với những lo toan cơm áo, gìn giữ mái ấm cái nhà của gia đình, cho con cái trước giông bão của cuộc đời!
 Trước hoàn cảnh ấy, AnhChi.Em chúng tôi rất biết ơn trước nghiẵ tình cao qúy của Ânnhân, suốt bao năm qua đã bền bỉ chung sức với Hội Đoàn Compassion_V.N, những dịp lễ Tết đã rộng lòng giúp đỡ cho chúng tôi có được những phần Qùa! sự chia sẻ của qúy Ânnhân khiến cho chúng tôi có được phần nào cảm giác an ủi ấm lòng giữa lúc tiết trời trở lạnh lúc cuối đông!
Dẫu xa cách một đại dương, nhưng vẫn còn những Ânnhân, những tấm lòng hướng về quê hương cố quận, để nâng đỡ, vực dậy cuộc sống chúng tôi, tiếp cho AnhChi.Em TPB&QP. VNCH còn ở lại quê nhà có chút niềm tin, chút động lực để tồn tại, tiếp tục kéo dài cuộc sống mà đợi chờ một Ngày Mai tươi sáng hơn..
   Thưa Ân nhân
Vào dịp cuối năm, một số Anh Chi.Em chúng tôi có tên dưới đây là những TPB/QP..VNCH đang gặp cảnh khó khăn, đã nhận được sự cứu giúp của Ân nhân, qua chương trình cứu trợ nhân đạo của BS Phan minh Hiển & Compassion_V.N để mừng ngày Chú@ Giáng Sinh ..số tiền này đã an ủi nâng đỡ tinh thần chúng tôi thêm chút nghị lực để vượt qua những cơn khổ nạn ở v.n!
  Một lần nữa xin Ân nhân Pierre & Maurice Nicolas cùng Cộng Đồng Ân nhân Hải Ngọai Compassion_VN và BS Phan minh Hiển nhận nơi đây những rung động biết ơn được tự đáy lòng của Anh Chi.Em chúng tôi
      Xin ghi nhận "Tình Chiến Hữu--Nghĩa Đồng Bào" qua những phần Qùa của qúy vị                                                        
 Thay mặt TPB/QP/VNCH 
      Ngô duy Thế & một số Anh Chi.Em
1- Phan văn Vĩnh
2- Nguyễn văn Sáng
3 - Phan Thời
4 -- Lê thị lâm Quyên (  Vợ PB Nguyễn văn Lẹ...vừa chết!)
5 - Đoàn quang Thi     
6 - Lê Nhung      
7 - Lê thị Luyện
8 - Phạm thị Phước
9 - Nguyễn văn Nhỏ
10 - Nguyễn thành Thảo 
11 - Nguyễn Nhật
12 - Hồ thị Hết
13 - Giã thanh Nhàn
14 - Trần thị Huệ
15 - Nguyễn công Bốn
16 - Nguyễn ngọc Ẩn
17 - Đào ngọc Tuynh
18 - Đặng thị Hiền
19 - Nguyễn văn Vịên
20 - Võ thành Long
21 - Trần mạnh Tiến
22 - Bùi văn Mười
23 - Lê văn Sơn
24 - Trần văn Châu
25 - Ngô duy Trọc
26 - Phùng thị Sàng
27 - Nguyễn đình Thịnh
28 - Phạm Thảo
29 - Trần Trạng
30 - Phạm văn Qúy
31 -Nguyễn Đậu
32 - Nguyễn văn Hổ
33 - Lê Châu
34 - Lê văn Cho

Đính kèm: Biên nhận & một số hình ảnh Anh Chi.Em..

Hình ảnh nội tuyến 11
 TPB&QP. đã nhận phần Qùa 500.000$ v.n
  Hình ảnh nội tuyến 1
Nguyễn Đậu & Phan văn Vĩnh
Hình ảnh nội tuyến 2
Bùi văn Mười & Nguyễn văn sáng
Hình ảnh nội tuyến 3
Phan Thời
Hình ảnh nội tuyến 4
Qủa Phụ Lê thị lâm Quyên
Hình ảnh nội tuyến 5
5&6_Đoàn quang Thi & Lê Nhung
Hình ảnh nội tuyến 6
  7_QP. Lê thị Luyện
Hình ảnh nội tuyến 7
  8_QP. Phạm thị Phước
Hình ảnh nội tuyến 8
9_ Nguyễn văn Nhỏ
Hình ảnh nội tuyến 1
10_ Nguyễn thành Thảo

Hình ảnh nội tuyến 9
11_Nguyễn Nhật
Hình ảnh nội tuyến 10
12_ QP. Hồ thị Hết
Hình ảnh nội tuyến 12
13_Giã thanh Nhàn
Hình ảnh nội tuyến 13
14_QP. Trần thị Huệ
Hình ảnh nội tuyến 14
15&16_Nguyễn ngọc Ẩn và Nguyễn công Bốn
Hình ảnh nội tuyến 15
18_QP. Đặng thị Hiền
Hình ảnh nội tuyến 16
19_Nguyễn văn Vịên
Hình ảnh nội tuyến 17
20&21_ Võ thành Long và Trần mạnh Tiến

Hình ảnh nội tuyến 18
24_Trần văn Châu
Hình ảnh nội tuyến 19
31_ Phạm văn Qúy
Hình ảnh nội tuyến 20
33_Nguyễn văn Hổ
Hình ảnh nội tuyến 21
34_Lê Châu
Hình ảnh nội tuyến 22
35_Lê văn Cho

Sunday, January 1, 2017

Bên Nhau Đi Nốt Cuộc Đời / RFA

Đài Á Châu Tự Do

Vào tuần này ở Sài Gòn, nhiều người lính Việt Nam Cộng Hòa bị thương trong cuộc chiến trước đây, lại tập trung để tham gia chương trình ‘Tri ân Thương Phế Binh’ với chủ đề “ Bên nhau đi nốt cuộc đời”. Phóng viên RFA có mặt tại chỗ và tường trình.