Sunday, February 3, 2019

Chuyện dài Hội H.O. và những đánh phá của Vũ Nguyễn - Phụ Tá Tổng Thư Ký Hội H.O.


Em chào chị hội trưởng Nguyễn Thanh Thuỷ.
Hôm nay em có đôi lời  “Tâm Sự loài chim ……… Đa Đa”  với chị Huỳnh Ánh Nguyệt yêu vấu của em .
Em yêu cầu chị Thuỷ đừng xen vào câu chuyện tâm tình của em và em cũng chẳng còn muốn nghe những lời khuyên  “Vàng ngọc”  của chị nữa  (Chị lo thân chị còn chưa xong);  em nhờ chị xin chị Nguyệt dùm em vài tấm hình mà cả năm nay em chờ hoài chẳng thấy đâu. 
Bây giờ em tự đi xin cho rồi, khỏi  “Phiền”  đến ai ..!!
Em là Vũ, khoanh tay, cúi đu trân trọng kính chào chị Huỳnh Ánh Nguyệt yêu vấu của em.
Lâu lắm rồi em không được gặp chị, nhớ chị lắm;  chị có nhớ em không ..!!??
Em biết chị còn giận em ,  em tủi thân lắm, nhưng em đành chịu thôi chứ biết làm sao bây giờ ..!!
Cái computer của em hình như nó cũng sợ uy danh của chị hay sao ấy, em đánh máy mà nó cứ nhảy lung tung cả lên làm em thật là khốn khổ, viết xong 1 chữ là phải xem cái cursor đang ở chỗ nào,  thật là khổ.
Chị Nguyệt nè,  em nói thật lòng nhé,  em đi sinh hoạt ở những nơi khác có gặp 1 chị kia phong cách rất giống chị  (như là 1 người).  Ngày xưa mỗi lần nói chuyện em có hơi khó chịu vì những lời nói cộc lốc và không ý tứ của chị ấy, nhưng sau 1 thời gian thì em hiểu tấm lòng của chị ấy đối với hội mà em sinh hoạt nên em rất quý chị ấy.  Đối với chị c ũng vậy.
Nhưng dù quý chị đến đâu thì em cũng không thể khoanh tay ngồi nhìn chị và chị Thoa làm loạn.
Chị Nguyệt và chị Thoa giống như 1 đôi  "Uyên Ương"  như chim liền cánh, như cây liền cành.
Mỗi khi các chị muốn  "Tuyển mộ"  ai thì kẻ ve người vuốt,  khen người ta đến tận mây xanh ấy.
Mỗi khi các chị muôn nịnh bợ ai thì kẻ tung người hứng thật nhịp nhàng, không chút ngại ngùng làm chính những người được các chị tâng bốc cũng phải đỏ mặt.
Em nhắc lại 1 thí dụ nho nhỏ nhé, chị nghe câu này quen không nhé :" Mình phải thông cảm cho con Thanh Hà chớ,  nó còn phải đi làm nuôi chồng nuôi con nó nữa chớ"   (Thưa chị,  chị lộn rồi đó,  "nó"  tự xưng là  "Nàng dâu thời đại",  "Nó"  sai khiến cả nhà chồng  "Nó"  chạy ..... long tóc gáy thì có).
Chị thường nói (Cả hội gần như thuộc lòng câu này) :" Mình phải thông cảm cho  "con Thanh Hà" chớ,  nó đi làm cực khổ để nuôi chồng nuôi con,  đi làm về thì chỗ dịch vụ đóng cửa, nó phải đi gởi ngày khác;  mỗi khi cần gởi, tui kêu là nó đi liền, có ai làm được như nó không ..!!??"
Mỗi khi nghe chị nói thế mọi người lại im thin thít và phục  "Con Thanh Hà"  lăn ra đất và rươm rướm nước mắt tội nghiệp  "Nó"  và ............ chị..!!
Lúc trước em đòi phải có CPA thì chị Thoa và chị ra sức ngăn cản với lý do rất ư là  "Chí lý" ;   mướn CPA làm chi, uổng tiền lắm,  để tiền đó giúp TPB đỡ được đồng nào hay đồng nấy;  em nghe em cảm động rơm rớm nước mắt trước tấm lòng  "Bồ tát"  của các chị thương xót ............. "Chúng sinh".
 
Còn nhi ều….. nhiều lắm ……………….
Đó là những  "Ngày xưa thân ái".......
 
 
Nhưng .....
Kể từ khi chị hội trưởng Nguyễn Thanh Thuỷ đắc cử..!!
Kể từ khi  "Con Thanh Hà"   nó đi ra nhà băng với chị Thuỷ để điều chỉnh hồ sơ về người chịu trách nhiệm tài chánh trong nhiệm kỳ sắp tới thì em thấy các chị không còn giống như xưa nữa.  
Những khác biệt bắt đầu thấy trong những buổi họp hằng tuần,  các chị bắt đâ bắt đầu  "Quan tâm"  đến hội 1 cách .......... "Tích cực";  khởi đầu là hạch hỏi việc   "Con Thanh Hà"  tại sao không đến họp hằng tuần ..!! 
Ủa ..!!   "Nó "  đi làm,  "Nó"  không đến họp thường xuyên hàng tuần từ gần ............. 20 năm nay rồi chứ đâu phải mới đây..!! 
Nhưng trước kia có ai thắc mắc thì các chị bênh vực,  các chị nói là phải thông cảm vì  “nó”  phải đi làm nuôi ....... chồng, nuôi con. 
Ơ hay..!!  Thế bây giờ  "Nó"  ............. đuổi chồng con  "Nó"  ra đường rồi hay sao mà các chị không  “Thông cảm”  cho  “Nó”  nữa ..!!??
Bên nhà bà cố hội trưởng có tặng 1 số tiền  (Công khai trước mặt cả hội),  nhưng khi có thiếu sót hay chậm trễ về cái biên nhận gì đó mà chị Thoa tuần nào cũng ong óng lên về việc này và làm bao nhiêu buổi họp trở thành cái chợ.
Em còn được biết các chị còn bỏ ra tờ  $100  chung vào trong số tiền mạnh thường quân gởi về và theo dõi để vạch mặt  "Con Thanh Hà";  nhưng sau đó sao các chị lại im luôn vậy ..!!??  Hay là   "Con Thanh Hà"  nó lên danh sách rõ ràng chứ nó không bỏ túi như các chị tính toán nên các chị mất toi   $100   gài bẫy ..!!??
Em nói nhỏ chị nghe,  chị đến thú thật với  "Nó"  và xin  "Nó"  trả lại, chắc  "Nó"  sẽ phải trả lạị thôi, mình chịu quê 1 chút nhưng còn đỡ hơn là mất toi $100 ;   "Nó"  mà không trả thì mình  "Méc má " ,  nếu  "Má"  không giải quyết cho mình thì mình đưa lên ........................ Facebook cho  "Nó"  sợ..!! 
Tưởng nuốt  $100  của các chị dễ lắm hả ..!!  Chị phải dạy cho  "Nó"  1 bài học giùm em nhé.  Em cũng ngứa mắt cái điệu bộ nhơn nhơn của  "Nó"  lắm rồi..!!
Mất  $100 tức quá mà, ai mà chịu được;  "Nó"  ốm như con mắm,  bảo đảm đánh tay đôi là chị ăn chắc.  (Chấp cả  "Nó"  lẫn bà hội trưởng của nó lên 1 lượt cũng chẳng nhằm nhò gì .!!)
Mỗi khi các  chị muốn triệt hạ ai  (Vì không ở trong nhóm của mình)  thì các chị phối hợp,  nội công ngoại kích,  "Song Kiếm Hợp Bích"  rất ư là ............ nhịp nhàng ..!!
Gặp những kẻ nào khó trị thì các chị đã có  "Hậu phuơng lớn"  yểm trợ.
Những lúc  "Hậu phương lớn"  không giải quyết  (Vì thấy những việc làm không chính đáng) thì các chị dùng đủ mọi thủ đoạn, tung tin bôi nhọ lên khắp  "Giang hồ",  dùng tất cả mọi phương tiện hầu trấn áp đối phương  (Kể cả dựng chuyện và gởi về VN),  nếu chưa chắc ăn thì các chị kêu thêm  "Viện binh"  để yểm trợ. 
Viện binh của các chị kéo từ   "Biên cương"  về với những  “Cánh quân đánh hôi”  rất  "Thiện chiến" ;  vừa đến là .................. đánh ngay (Không cần biết đầu đuôi).
Có  “Viện Binh Đánh Hôi”  đến,  trong đánh ra,  ngoài đánh vào;  các chị đánh cật lực,  đánh  “Cạn Tàu Ráo Máng”,  đánh như  “Kẻ Thù Truyền Kiếp”,  đánh cho  “Lên Bờ Xuống Ruộng”,  đánh cho  “Tối Tăm Mặt Mũi”,  đánh còn hơn là kẻ thù  “Không Đội Trời Chung”.
Em rất ngưỡng mộ cái phong thái  “Hiên Ngang”  sấn sổ giữa phòng họp của chị,  mặt chị vác lên như thách thức mọi người theo phong cách :  Trên trời có 1 vì sao,  dưới đất có một mình  “TAO”  anh hùng của chị và chị Thoa.
Cái nghênh ngang của chị  (Và chị Thoa) làm em liên tưởng đến câu chuyện của gia đình nhà  “Phân”.
Một hôm  “Phân”  bố dắt anh  “Phân”  con đi ra ngoài dạo phố,  chiều về anh  “Phân”  con kể chuyện : “ Hôm nay tôi thấy bố mình thật là oai,  bố mình nằm giang tay ra ở giữa đường suốt từ sáng đến chiều mà ai đi tới cũng phải tránh qua 1 bên,  không có 1 đứa nào dám …………… “Đạp” vào..!!”
Thế là cả nhà  “Phân”  phục lăn ra đất ..!!
Cho đến 1 ngày em đi chơi với bạn em ngang qua chỗ đống phân đang nằm, em thấy thế em lấy chổi em quét qua 1 bên cho đỡ gớm,  thế là 1 lũ lồng lộn lên như những con thú bị thương.
Em nhìn thần sắc của chị lúc đe doạ :"Nhớ thâuđoạn này cho rõ nha,  để tui cho anh Nam Lộc nghe";   nhìn mặt chị đanh lại, răng nghiến chặt, chẳng thua gì lúc chị Thoa đe doạ cả hội là sẽ ……… họp báo ..!!
Thái độ đe doạ cả hội của các chị giống như nhà  "Phân"  kia,  mọi người im lặng  vì không ai muốn dây với ............ "Hủi",  nhưng các chị lại cứ nghĩ là cả hội ............. "Sợ" mình..!!
Nhưng thôi,  đó là cá tánh của các chị,  em để qua 1 bên.  Bây giờ em nói đến chuyện của em .................
Kể từ hôm em nhận lời làm giúp chương trình  "1 Gia Đình 1 Thương Phế Binh"  sau khi mọi người nói chuyện xong và phần ai việc nấy  (Phần em là việc 1GĐ1TPB),  em nói với chị : "Chị Nguyệt ơi..!!  Chiều nay em ghé nhà chị lấy mấy tấm hình về làm nhé",  chị trả lời : "Ừ, chiều ghé nhà rồi chị đưa cho".
Chiều hôm đó sau khi đi ăn về, em sửa soạn định qua nhà chị lấy hình,  sẵn computer đang mở trên bàn,  em thấy có emails mới nên ngó thử thì thấy có email của chị thông báo là chị vừa mới gọi về VN nói chuyện với 5 anh TPB và chị cho biết cả 5 anh không anh nào muốn cho đăng hình với lý do lá các anh ấy sợ công an làm khó dễ.
Em hơi buồn vì không có tài liệu để làm cho xong việc của mình cần làm,  hỏi chị thì chị trả lời :" Em ơi ..!!  Thời buổi này người ta có tiền, lối xóm người ta cho tiền con chơi internet, nó lên nó thấy hình mấy anh TPB  nó đi báo công an tội nghiệp lắm".
Dù em hơi buồn,  nhưng em rất ngưỡng mộ tấm lòng quan tâm cao cả,  sự suy nghĩ nhạy bén và chu đáo của chị đối với anh em TPB nên em càng quý trọng chị hơn.
Nhưng rồi em lại nghĩ….
Ơ ..!!  Các anh TPB  suốt mấy chục năm nay sống ở trong xóm,  vác nạng, xe lăn,  gậy chống đi ra đi vào,  hay nằm 1 chỗ từ đó tới giờ,  cả xóm không ai biết các anh là TPB, nhưng bây giờ có tấm hình đăng lên 1 cái website nho nhỏ bên kia nửa vòng trái đất là lối xóm biết và kéo nhau đi báo CA liền..!!??
Em biết chị nói láo lòi đuôi nhưng em vẫn tìm cách giải quyết nhẹ nhàng,  em làm nhoè khuôn mặt và in ra 1 chục tấm hình để đem vào buổi họp tuần sau để trình bày cho chị xem để thuyết phục chị .
Sau khi chị xem, chị im lặng, em đóng hồ sơ lại và làm việc khác,  1 lát sau chị Thoa mon men đến hỏi nhỏ :"Cho tui coi mấy tấm hình chút",  em mở ra cho chị Thoa xem 1 chút rồi đóng lại, chị Thoa lại nói :"Cho coi thêm chút đi",  em lại mở ra cho coi 1 chút rồi đóng lại (Vì em nghĩ chị Thoa chỉ tò mò muốn coi chơi thôi);  chị Thoa gắt :”Cho coi thêm coi, làm gì dấu hoài vậy”,  em lại đưa cho chị Thoa xem tiếp, chị xem 1 lát rồi im lặng bỏ đi (em nghĩ chị Thoa là bạn chị Nguyệt có lẽ chị ấy coi cho rõ ràng những tấm hình đã làm nhoè khuôn mặt thì chị ấy sẽ về khuyên bạn mình đừng xử sự vô lý như vậy); nhưng sau đó mọi việc chìm vào quên lãng…..
Vài tháng sau, có người bạn có cảm tình với hội, gởi cho cái link và khoe là có tờ báo đăng tin giúp TPB;  em vào xem thì thấy những bài viết rất chi tiết về các anh TPB với hình chụp cá nhân,  sinh hoạt gia đình,  nhà cửa ….v.v. 
Em nhận thấy những tin tức quá chi tiết về cả ngày giờ sinh hoạt gia đình của người ta mà đăng lên công khai như thế thì không được hay cho lắm nên em nêu lên trong buổi họp. 
Mọi người đồng ý là không nên tiếp tục đăng chi tiết cá nhân của người ta lên và ông hội trưởng thông báo về vấn đề này thì chị gởi email về VN cho anh Lâm (Ở bên VN) và nói anh ta cứ tiếp tục làm ..!!??
Sau đó em nhắc lại việc mấy tấm hình thì chị Nguyệt đuối lý,  chị nói ngang: ”Hồ sơ tui giữ,  tui không giao cho ai hết ..!!”
Còn email c ủa anh H ải (Cựu TTK đã ra đi)  có nhắc trong 1 email rằng đã thảo luận với các  “Anh lớn”  và các  “Anh lớn”  cũng chấp thuận việc  “Phe đảng”  để dễ làm việc;  nhưng anh Hải đã đi rồi và để lúc khác em sẽ nói chuyện sau.
Việc của các chị gây tranh cãi kéo dài từ tuần này sang tuần khác đến nỗi anh Nam Lộc phải ngao ngán nói vào mặt các chị là  :”Tôi thấy đây là chuyện của cá nhân chơi nhau thôi”. 
Anh Nam Lộc cũng nói là thủ quỹ Thanh Hà không có l àm gì sai. 
Theo em nhận xét,  các chị cứ thích nói vào mặt người khác trước đám đông và hơi một chút là cứ gợi ý cho mọi người hiểu lầm là cô ta ăn cắp tiến nên cô ta vì tự ái có cứng đầu lại thì đúng (Giống như hôm chị Thoa đòi báo cáo,  cô ta có sẵn trong giỏ nhưng đưa trễ chơi).
Cô ta nhận được tiền gần cuối tháng 8 và deposit là ngày 1/09  (Tức là mấy ngày)  nhưng chị Thoa cứ gào lên là nhận tiền tháng này mà để tháng sau mới deposit và chị cứ kêu là  “Mờ ám”  thế này thế kia.
Những ai tinh tế 1 chút sẽ nhận thấy điều này :
Quỹ lên đến bạc triệu mà những buổi cãi nhau cứ quanh đi quẩn lại vài chục bạc tháng này chưa thấy deposit,  cái check vài trăm tháng kia sao chưa có trong báo cáo hàng tháng;  cho đến giờ phút này vẫn không thấy vấn đề gì nghiêm trọng.
Quỹ để sinh hoạt thì bao nhiêu năm là do tiền túi của TNV,  đó là phần của em (Phần của chị thì em không biết).
Những năm gần đây mới quyết định chừa ra 1 ít để sinh hoạt thì TNV nào cũng sợ hao tốn,  cuối cùng mới đồng ý là bỏ ra 1% cho tất cả chi phí (Vì không mượn được nhà nữa nên phải đi mướn ké cái phòng họp)
Một lần em làm hồ sơ cho quả phụ,  ngồi cặm cụi gần 3 giờ sáng,  đến 1 quả phụ nước mắt em trào ra khi đọc đến cột chức vụ của chồng, tim như thắt lại khi nhìn thấy chữ …………....”chuẩn tướng”  và số tiền $50/quả phụ.
Em đã ngồi khóc âm thầm 1 mình trong đêm .
Em không mu ốn viết thêm nữa, nghĩ đến thái độ hung hăng đe doạ hội của các chị,  buồn lắm.
Chuyện còn nhiều lắm nhưng sức người có hạn,  em không còn sức để nói mãi được và cũng chẳng muốn hơn thua với chị làm gì,  nhưng để mọi người  “Hình dung”  ra được một số ít  (Rất ít)  những vấn đề tranh cãi trong các buổi họp thì em chỉ trích dẫn vài đoạn (Vì quá dài) có liên quan đến những việc của  “Chị em chúng mình”  mà thôi.
Nếu chị chưa vừa lòng thư sau em xin kể tiếp về ………… “Chuyện Dài Tay Sai”  nhé.
 
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Và dư ới đây là vài đoạn nhỏ  (Rất nhỏ)  về những buổi họp của  “Cái chợ”  của chúng mình.
Em làm đúng theo ý chị là thâu băng rõ r àng  (Để chị cho anh Nam Lộc nghe như chị dặn)  và chị cứ an tâm,  những gì em đã nói thì em không chối  (Như chị với chị Thoa)  đâu,  em không chối mà em còn ghi lại trên giấy trắng (À quên ..!!  Màn ảnh trắng) m ực đen để chị làm tài liệu  (You’re welcome..!!)
 
(Biên bản họp 26/09/18)
12’:09” – 17’:29”   Trả lại quyền Phụ Tá Giám Sát cho Bùi Đẹp & Anh Vũ 
 
(Biên bản 24/10/18)
31’:37” – 39’:19”
 Anh Vũ : Trong tuần vừa qua nhận được 80 cái emails, mà trong đó cái email liên quan tới tôi không có cái nào hết;  thành ra từ nay về sau đó, cái nào không có liên quan tới tôi đừng gởi cho tôi;  muốn đi méc má thì đi chỗ khác, tôi không phải là má mà méc. 
Đó, ai mà gởi đến cho tôi, ........... , thưa chị tuần nào nó cũng vậy nhưng mà nó không thayđổi tại vì tôi cứ nhận cái emails nó đầy cái email của tôi mà nó không dính líu gì tới tôi;  tôi không thích đọc emails của người khác.
 
46’:40” - 1:08’:15”
Anh Vũ : Đề nghị anh Tiến làm trưởng ban hồ sơ.
Vấn đề update phải chính thức từ giấy hồi báo chứ không phải từ cá nhân nào.
Không có kiểu anh Lâm biểu cái này, anh Lâm biểu cái kia rồi tự nhiên mình update lên.
Cái giấy hồi báo là cái chính thức, trên giấy trắng mực đen đàng hoàng.
Nếu không căn cứ theo giấy hồi báo mà căn cứ theo bên ngoài thì là đang thành lập 1 cái head quater bên VN, bao thầu hết mọi thứ bên đó;  bên đó nói cái gì, bên này cứ nhắm mắt nhắm mũi mà chạy đi làm.
Không có cái chuyện đó đâu.......................................
 
Chị Nguyệt : Đề nghị người nào tình nguyện để liên lạc xin số phone bên VN,  khi người ta làm phải cho quyền người ta làm;  đừng nghi kỵ người ta hay là mình đem mình chụp mũ người ta, cái đó là cái sai hoàn toàn.
Anh Vũ : Đây không phải là nghi kỵ,  mà có bằng chứng đàng hoàng.
Trước đây, vấn đề cái báo Trẻ nó đăng,  anh Ức biểu là không nên cung cấp tin tức cá nhân;  chị nói như thế nào, chị ghi trong email như thế nào ?
Lâm, em cứ làm cho chị,  và hồ sơ chị đưa qua bên VN;  ông Lâm bên kia nắm hồ sơ bên kia, bây giờ đi thẳng qua các báo không qua hội nữa.
Đó không phải là cái  head quater thì là cái gì ?
 
Chị Nguyệt : Chị nói nè, cái hội này không phải là độc quyền giúp TPB, TPB mình giúp $300 không có nuôi người ta được;  thí dụ người ta nghèo người ta có cái nhà ....  thì báo Trẻ, hồi xưa báo Người Việt làm, bây giờ không làm, tại sao mình không khuyến khích để người ta làm giúp TPB của mình mà người ta,  khi nào các anh đó người ta đã đồng ý cho đăng báo mới dám đăng chứ còn người ta không đồng ý cũng không dám đăng.
/////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////

Thưa chị, chẳng ai nói là không khuyến khích người ta làm cả,  chỉ yêu cầu người ta ĐỪNG đăng chi tiết cá nhân thôi.
Và cũng theo chị nói tại sao chị không  "Khuyến khích"  em làm giúp  TPB  mà lại ngăn chận em khi em cần hình ảnh để đăng lên ..!!??
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
 
Chị Thuỷ : Đưa ra vụ email của anh Phán.
................
...............
...............
................
Chị Thoa : Nhắc lại chuyện Vũ nói việc anh Lâm ở VN, không phải là mỗi cái nó ra lịnh hay nó đưa cái gì mình nghe cái đó;  sự thật có những cái mình không tìm được địa chỉ, mình không thể ......... họ, nhờ ảnh, ảnh mới đi tìm ảnh mới trả lời cho mình.
Những người chết/bị thương ảnh không đặt chuyện ra mà ảnh làm được,  người ta báo về cho ảnh biết thì ảnh chỉ có cái boển phận báo về cho tụi mình thôi
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Chị Thoa ráng chống chế bào chữa, anh Lâm ngồi 1 chỗ,  nhưng anh ấy làm được (Gọi đ/t), còn chị làm không được ..??
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
 
1:36:26 -Anh Vinh : Vụ này tuần rồi có giải quyết rồi sao bây giờ lại .......................
Anh Ức : Đề nghị ngày thứ Tư có thơ, checks gởi cho hội
Đề nghị ngày thứ Tư, Anh Vũ bây giờ là....... bây giờ tới nhà băng, cá nhân này depositchohội không cần phải cô Hà, chờ Hà cuối tuần cô đi deposit nó lộn xộn, quý vị chỉ cần copy những checks ở đây ra, đưa ra và cho người deposit liền, tức nhiên tiền trong đó không có vọt vào tay ai hết;  đ62 nghị như vậy nò dễ và từ nay về sau không ai thắc mắc tiền mình deposit tại sao $100 mà $2,600 mà deposit có $2,500,  có vậy thôi;  chỉ cần vấn đề đi làm liền.
Chị Thoa : Nếu Anh Vũ làm giám sát thì  Anh Vũ không có đi vô cái ...... tiền đó;  hoặc là Anh Vũ làm phụ tá hay làm trong ban tài chánh để giúp cho cô thủ quỹ; 1 trong 2 cái, không thể nào ban giám sát còn giúp cho ban tài chánh làm công việc này, 2 cái nó không đúng chỗ.
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
(Nhưng người hiện nay đi deposit tiền  "khẩn cấp"  là ............ Chị Thoa ..!!  Cái này thì .............đúng chỗ)..?
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Anh Ức : Tôi không yêu cầu Anh Vũ mà tôi chỉ yêu cầu .......
Anh Vinh : Thí dụ, là thí dụ ........
Anh Ức : Nói hội trưởng chọn 1 người phụ tá thủ quỹ, không đi làm việc như Hà;  ngày thứ Tư là ngày đem checks tới, có tiền là đem deposit liền;  không thắc mắc gì hết ......
Chị Thoa : Tại vì thủ quỹ rất là bận
...................
Thanh Hà : Không có problem gì hết,  nhưng làm ơn copy checks cho em
....................
Thanh Hà : Em không cần biết ai muốn đi ......., cũng không care, chỉ muốn 1 điều những checks đi deposit,  ngoài phong bì đề số tiền lẫn số check chứ không ghi số tiền không thôi.
Số check bao nhiêu, cash hay cái gì đều phải ghi hết cho em;  trả lại, bỏ tiền ................ bỏ tiền, mà người nào muốn làm là phải qua cách em chỉ làm chứ em không để cho tự động đi ...
Anh Vũ : Đề nghị anh Hậu làm, đi deposit hông .
23:06 -
Chị Nguyệt : Chuyện anh Phán email qua lại thì các anh chị cũng có đọc hết rồi, mình biếtrồi, thôi thì chuyện đó trở lại như cũ, không gì thắc mắc.
Nhưng mà bây giờ em có 1 cái là hồi nãy chị Thuỷ có nói là đưa những cái emails ra, có thể có người ngoài đó, thì em có đưa cho anh Nam Lộc;  thật ra, cái danh sách chết và danh sách bị thương đó, coi như 1 tuần rồi, mà em email 2, 3 lần, cái tiếng nói của em nó vô vọng, em không biết cách nào hết, chỉ có anh Nam Lộc, mà nếu anh Nam Lộc không giải quyết được nữa hay là không có tiếng nói anh Nam Lộc thì em sẽ đưa cho anh Trúc Hồ;  mà em đưa anh Trúc Hồ rồi em sẽ nói là em đưa anh Nam Lộc để hy vọng cuối cùng.
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Đây rõ ràng là chính miệng chị thú nhận là chị................ chẳng biết làm gì cả  (Vô vọng) và chị không biết làm cách nào hết;  mà nếu sau khi đi méc mà không được giải quyết thì ..........chịu ..!!  (Hy vọng cuối cùng). 
Thế sao lúc nào chị cũng chê người này,  người kia là không biết gì, là làm dở;  rồi chị đuổi người này, người kia ..?? 
Hoá ra chính chị mới là người chẳng biết làm gì khác, ngoài chuyện đi méc má .
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Thật ra ở đây tôi nghĩ rằng ai đến đây làm việc cũng có cái lòng nhân đạo, cũng có cái chữ thiện ở trong người, mình lại đây mình.... tâm;   nhưng mà mỗi người có 1 cái nhân đạo khác nhau, cái chữ thiện nó nằm trong mình mình bao nhiêu mình, mỗi người đều có cái khác nhau hết, không có ai giống ai;  nhưng mà tui xin mấy anh chị nên đừng khi mà một cái gì tự đây sắp tới, 1 cái email chết với thương tật hay nằm nhà thương,  đừng có nên chờ cứu xét hay cái gì hết trơn đó, mình có cho, có giúp cho người ta cũng một lần nằm nhà thương và cái chết cũng 1 lần chết thôi;  thành thử ra mình đừng nên đợi cứu xét cái chuyện đó
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Chị đang huấn luyện cho mọi người quen dần với thói quen là hễ nghe chị kêu gởi là phải GỞI NGAY chứ không coi lại  (Vì khi thì gởi rồi thì người ta không chú ý đến nữa) .
Chị dùng chữ  "cứu xét"  để những ai không quen với những việc này cứ nghĩ đây là cả một thủ tục gì lâu dài lắm chứ đâu có biết đó chỉ là nhìn vào danh sách xem có phải người này có trong hồ sơ của hội hay chưa,  đã được lãnh tiền hay chưa và những chuyện đó chỉ là vấn đề vài phút.
Nếu có bận rộn đi chợ hay đi làm gì nữa thì cũng chỉ vài ngày là cùng.
Em có đề nghị để ra 1 số tiền nhỏ ($500 - $1000)  để dùng khi cần gấp,  nhưng người dùng có bổn phận phải bổ túc hồ sơ sau;  nhưng các chị có chịu đâu,  vì làm vậy thì đâu còn có cớ để ............. kiếm chuyện nữa ..!!
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
 
(Biên bản 17/10/18)
Anh Vũ : Hồi nãy em có nghe chị Nguyệt nói rằng bởi vì cái vấn đề không giải quyết được cho nên chị đưa qua anh Nam Lộc giải quyết, không giải quyết được anh đưa qua cho Trúc Hồ;  em không hiểu là cái hội này là hội độc lập hay là 1 cái chi nhánh của bên anh Trúc Hồ ?  Thứ Nhứt.
Thứ nhì,  cái vấn đề mà giải quyết, giải quyết trong cái hội trước, không phải hơi 1 chút xíu là chạy về méc má đâu,  không có đâu.
Cái vấn đề hồi tuần rồi của anh Hàm đưa ra, chưa có ai biết đâu là đâu hết, mà ở bên ngoài người ta đã biết rồi, cho nên cái vấn đề đó là cái vấn đề nó không đúng;  bởi vì biên bản chưa đưa ra, audio cũng chưa có đây, cũng không, những người nào có mặt ở đây nói ra là cũng đã là sai rồi;  những người nào  không có mặt ở đây nói ra ngoài càng hàm hồ hơn nữa,  là bởi vì mình không biết đầu đuôi gì ngoài cái câu của anh Hàm nói là ảnh về ảnh ươm buồn tại người bạn ảnh chết;  ngoài cái câu đó ra không còn cái gì khác nữa, thì những người đang có mặt ở đây biết được bao nhiêu để mà gởi ra ngoài, và tại sao ở bên ngoài người ta biết ?
Cái chuyện đó nó rất là hàm hồ và rất là lố bịch, không có nên làm như vậy;  và trong những cái điều mà anh Hàm trình bày nó cũng có rất là nhiều cái lấn cấn, chút xíu nữa tôi sẽ nói tới;  bây giờ tôi ngưng ở đây,  ai có phản đối cứ việc nói.
Chị Nguyệt : Chị cho em nói,  thứ nhất em phê bình Vũ,  ở đây những người lớn tuổi không có thể dùng những cái từ mà hàm hồ, lố bịch, không có đâu, vô phép, vô lễ.
///////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Chị nói oan cho em quá,  chị đi hỏi tất cả những  Thiện Nguyện Viên trong hội xem em vô lễ với ai ..!!??  (TNV chứ không phải  Tay Sai nhé),  đối với thứ Tay Sai thì em rất vô lễ,  điều này thì em nhận ngay  (Chẳng những vô lễ mà c ò n khinh bỉ nữa đó chị).
Nhưng nói thì nói vậy thôi chứ em thấy hình như tiếng Việt của chị không được rành cho lắm,  hay là tại chị có tật nên giật mình,  em nói gì chị cũng nghĩ là em nói chị ..!!
những người nào  không có mặt ở đây nói ra ngoài càng hàm hồ hơn nữa
Chị đọc lại cho kỹ nhé  (Hàng chữ em tô màu vàng đó chị)
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Thứ hai nữa cái chuyện anh Phan Thế Duyệt là đã lên facebook liền rồi,  đã lên email, lên youtube liền hết trơn,  thì mình nghĩ là cái này là hội thiện nguyện, mình có giúp, anh Hàm ảnh đưa ra ảnh là người trong hội;  cái chuyện anh Phan Thế Duyệt thì mình đã biết, trong hội mình đã biết anh Phan Thế Duyệt cụt 2 chân, đi qua những cái chương trình mà hồi xưa bà bác sĩ Lan Hương đi về thăm là mình đã biết hết, biết anh Phan Thế Duyệt rồi;  thành ra khi anh Hàm đưa ra là một người cùng  khoá với anh mình phải làm giải quyết liền, mà hồi nãy tui có nói rồi, thôi cái chuyện đó là đã qua rồi;  còn thí dụ như tui nói là khi tui email cho chị Thuỷ, tui email cho Hà, vấn đề text cho Hà nữa mà không có giải quyết vấn đề chết, 1 tuần lễ rồi mà không giải quyết gì mà không ai trả lời hết, bây giờ tui nói với ai? (Rõ ràng nhé,  ngoài chuyện đi méc má thì không biết làm gì khác nữa nhé ..!!)
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Thưa chị,  chẳng có ai nói là không giúp cả,  khi anh Hàm vào hội nói là bạn anh ấy đang hấp hối,  nhưng anh Hàm không có thêm 1 chi tiết nào khác ngoài cái tên;  người phụ trách vùng đó đã sốt sắng nói là sau khi họp về sẽ lo ngay,  chiều hôm đó liên lạc gởi tiền thì đã thấy email của anh Hàm than thở là anh buồn vì bạn đã chết,  anh than thở là phút cuối mà không giúp được bạn mình.
Chuyện thì như thế,  nhưng các chị gởi email đi khắp nơi và Facebook khắp mọi nơi với lời lẽ trách móc xa gần gợi ý cho mọi người hiểu lầm rằng vì chậm chạp thủ tục,  tiền đến quá trễ nên bạn anh Hàm mới .......... chết.
Khi nhìn vào những tấm hình tang lễ bên VN thì thấy hàng chữ đề ngày tạ thế 10/10/18,  ngày anh Hàm vào họp cũng là ngày 10/10/18  (Lúc này thì bên VN đã là ngày 11/10/18)
Có nghĩa là khi anh Hàm nói trong hội thì anh Duyệt đã mất trước đó 24 tiếng đồng hồ rồi.
Chính vì biết là tung tin nói xấu bị hố nên khi vào họp là các chị vội vàng lên tiếng "Thôi chuyện qua rồi,  bỏ đi "  ra cái điều rộng lượng không chấp những sai xót về việc  "Chậm trễ"  của hội.
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
 
Không có chị Thuỷ là người lớn nhứt giải quyết, biết chị Thuỷ là không có coi email, không có trả lời email;  nhưng mà bây giờ làm sao ?  Thì bắt buộc tui là nhân viên trong hội,  tui có quyền binh vực cho TPB, tui có quyền đưa lên, nếu không giải quyết tui đưa lên cho anh Nam Lộc biết và Trúc Hồ, là những gởi tiền, cho tiền gởi về cho hội, cho hội giúp cho TPB;  tui làm điều đó là cái quyền của tui, tui có quyền làm, không ai cấm tui được hết đó.
 
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
(Ai mà dám  "cấm"  chị,  giữa buổi họp chị còn xô bàn đứng dậy sấn xổ nói vào mặt hội trưởng : Cái chức hội trưởng của chị tụi tui bầu lên cho có vậy thôi)  cung cách như Dung Hà của chị thì ai mà dám  "Cấm"  chị.
////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Nhưng mà tui nói chứ tui không có dấu,  tui chưa làm tui không có dấu nghe.
Anh Vũ : Cho em nói, bây giờ chị nói rằng không được dùng cái chữ  "hàm hồ"  vậy chị dùng cái chữ nào ?  Xin chị vui lòng cho 1 cái chữ khác để thay vào đó.
Chị Nguyệt : OK
Anh Vũ : Khi mà không biết một đầu đuôi câu chuyện thế nào mà đã vội vàng đi méc, cái đó không gọi là hàm hồ thì chị dùng chữ gì ?
Chị Nguyệt : OK, con người em thì nói cái từ đó thì nó quen rồi, tại với em thì em dùng nólà bình thường, không sao.
.................................
.................................
.................................
 
37:51 -Anh Vinh : Cho em ngắt lời chút đi......
Anh Vũ : Em nói chưa hết, khoan khoan, em nói chưa   hết...Còn cái vấn đề ở trong hội này  mà hỏi 1 tuần, 2 tuần không được trả lời, trong hội mình vô mình họp mình không đưa ra,  mình chạy đi mình méc anh Nam Lộc, không dược mình chạy đi mình méc anh Trúc Hồ;  cái đó em gọi,   thưa chị em gọi cái đó là tay sai.
ChịNguyệt : OK em,  con người của em ...
Anh Vũ : Dạ, chị biết nhận như vậy thì tốt,  ......cái đó đúng là tay sai........................
Chị Nguyệt : OK em,  nhớ cái thâu băng này lại để mà làm trong biên bản lại y chang......
Anh Vũ : Dạ,  chị khỏi lo......
Chị Nguyệt : Chị sẽ chuyển cho anh Nam Lộc nghe
///////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Và đây là đoạn nhóm của chị cố đẩy em ra khỏi ban giám sát bằng cách nói em làm phụ tá để kiểm soát thủ quỹ Thanh Hà.
 
Lần thứ nhất.
1:33:50 -
Anh Long : Giải thích khác biệt giữa tiền  "Thu"  và  "transfer" giữa các account.
Tôi có đề nghị thế này, để cho anh nói 1 chút đã Hà :
Trước anh Vũ anh ấy có nói là anh ấy muốn kiểm soát vấn đề tài chánh, muốn kiểm soát cô Hà;  thì bây giờ đây là cái lúc tôi nghĩ rằng tốt nhất là anh Vũ nên giúp cô Hà, để cô Hàcô ấy không có bận rộn quá để cho vấn đề tài chánh cho nó được rõ ràng.
Chị Thuỷ : Vũ có ý kiến gì không ?
Anh Vũ : Thứ nhất, là tôi nói rằng tôi muốn kiểm soát cô Thanh Hà khi mà nó lộn xộn và tôi muốn có 1 cái ............
Tôi muốn là có 1  CPA  độc lập, và bây giờ có  CPA  độc lập rồi, cho nên để cho  CPA  làmviệc;   còn nều không hiểu gì về cái này thì đi lấy lớp accounting mà hiểu, chớ không phải ai biểu tôi làm cái gì, đặt tôi ngồi đâu là tôi ngồi đó.
Cái quan trọng nhứt là tui có thích hay là không.  Khi nào tui thấy nó lem nhem, tui để mắt tới, tui sẽ theo tới cùng; còn khi nào tui thấy có  CPA  làm việc đàng hoàng rồi, tui phải cho người ta cái thời gian và tui coi làm việc như thế nào;  chứ không phải là tui cứ theo tò tò để mà tui gây lộn với người ta.
Còn Thanh Hà nếu mà làm gì bậy, nắm được bằng chứng  đưa ra toà đi, đi tù tui sẽ khôngnuôi cơm đâu.
Làm đi, chớ đừng có gây gỗ um xùm hoài.
........................
Lần thứ nhì
1:40:26 -
Anh Long : Cái chuyện mà  CPA  đó mình không bao giờ bỏ được,  cái đó là điều chắc chắn rồi;  nhưng mà còn accounting đó, tất cả những cái hồ sơ mình đưa cho người ta,  người ta mới làm được.
Nếu như không đưa 1 cái ....... người ta cũng không biết người ta tìm cho mình;  trong khi hội mình có thể nếu làm đâu nó rõ ràng đó thì mình không cần gì có accountant mình vẫn làm được rõ ràng;  bởi vì mình là người cung cấp giấy tờ cho người ta, rồi bây giờ đó là tôi góp ý là cái vấn đề ....
Bây giờ cái chuyện thứ nhì tôi muốn nói với Anh Vũ như thế này,  sở dĩ từ trước anh nói rằng anh  muốn kiểm soát thì tôi mới nói rằng nếu bây giờ;  tôi đề nghị thôi nhe, nếu anh ..... ý có anh giúp cái chuyện đó thì nó tử  tế, cái điều đó không cần gì phải đi học một lớp nào hết;  cái điều đó nó nằm ở trong đầu, nó nằm ở trong tim và cái sự tử tế của mình nó sẽ nằm ở trong đó chứ không phải là phải đi học rồi mới biết được cái điều quá nhỏ như vậy.
Anh Vũ : Tôi có ý kiến như thế này, theo tôi đó, thì tôi là thằng dốt, làm gì tôi cũng phải học hết trơn;  còn nếu mà siêu như anh đó, thì anh nghĩ là không cần phải học mà đã, nó nằm trong đầu đó, thì tôi rất là happy để mà đề cử anh vào cái đó, vào cái chức vụ đó;  tại vì tui thì tui phải học mà tui lại không thích gì lắm cái ngành đó, tui chỉ muốn nó minh bạch;  có  CPA  tui thấy minh bạch là xong;  rồi tui để cho người ta làm việc.
Còn anh, anh thì không cần cái gì hết, anh giỏi quá thì bây giờ xin mời anh vô làm phụ tá, có vậy thôi.
Anh Long :  À em,  em không có quyền mời anh,  nếu tất cả trong anh em ....
Anh Vũ : Ủa ?  Sao lại không được mời ?
Anh Long : Nghĩ rằng tôi là người có khả năng thì tôi làm, đó ...
Anh Vũ : Không cần đi học mà cũng có khả năng thì anh đã có khả năng vừa mới nói vậy xong mà....
///////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////////
Đây là 1 số việc của anh Lâm bên VN và sau này lại có emails kêu hội bổ túc hồ sơ theo những chi tiết đó,  ai thắc mắc không làm theo thì chị lồng lộn lên và đem TPB ra làm bức bình phong để bắt mọi người phải làm theo ý chị.
Biên Bản 10/10/18
1:32:20 -
Chị Thuỷ : Cho biết nhận được nhiều cú phone từ VN cho biết có người tên Lâm kêu bổ túc hình, lo ngại và hỏi lý do.
Hỏi chị Nguyệt thì được biết hồ sơ trên 2 năm chưa gởi thì mới biết hình không phải khỏ 9X 12 như đòi hỏi (Gởi qua internet không có hình bình thường).
Khi thấy số phone lạ gọi đến yêu cầu cung cấp lý lịch làm họ hoang mang, họ gọi cho hội để xác nhận
Anh Vũ : Thân nhân của chị Thuỷ cũng đi theo hệ thống chứ không có ưu tiên gì.
Vấn đề ở đây là anh Lâm (Bên VN) không nên đại diện cho hội mà đi thâu thập information như vậy; bởi vì hội ở đây, giấy hồi báo, update, theo cái hệ thống, bây giờ không có cái kiểu mà một người bên kia rồi lại tự động mà lại set up 1 cái hệ thống ở bên đó mà bên đây không có control được.
Cái vấn đề ở bên đây còn chưa giải quyết được, thí dụ như là cái báo Trẻ bây giờ nó đăng 15/20
từng chi tiết một, từng ngày, từng giờ cái người TPB ăn uống sao, vẫn viết trên báo Trẻ, vẫn còn đó, mà những chi tiết đó do anh Lâm cung cấp thẳng từ bên VN qua mà hội không nói làm sao ngưng được.
Có thể coi coi nó có kỳ cục không ? 
Đến ngày hôm nay vẫn còn, vẫn đăng, nhà anh này có bao nhiêu  người con, đứa con lớn làm nghề gì, con kế làm nghề gì, vẫn còn đó, cái đó rất là kẹt….kẹt vô cùng.
Anh Hậu : Anh thấy cái đó rất là kẹt
Ch ị Nguyệt,  em hỏi thật,  có phải chị định làm 1 hệ thống hồ sơ bên VN thì có anh Lâm lo,  bên này thì có chị nắm hết nên lúc sau này chị bắt anh Tiến phải đưa danh sách Master (Bao gồm tất cả các vùng) cho chị  (Với lý do là để  “Dò tìm”  xem có ai đổi địa chỉ hay không, nhưng chúng em dò qua computer thì chị kh ông chịu ..?? )
Có phải chị đang sửa soạn hồ sơ các vùng cho đầy đủ để  “Nếu cần thì mình lập hội khác chứ sợ gì ..!!”  (Theo đ úng như lời anh TTK cũ đã đe doạ hay không )
Ch ị cho em bi ết để nếu chị cần người,  em sẽ đi theo phụ với chị một tay  (bà hội trưởng này thua chị xa)
Ngày hôm nay các chị đã đối xử với hội cạn tàu ráo máng như hắt 1 gáo nước ra đất không hốt lại được nữa.
Ngày hôm nay các chị đã làm những việc không thể chấp nhận được.
Bây giờ, các chị "Hư" lắm, đã "Hết thuốc chữa" rồi..!!  (Dù là Xuyên Tâm Liên cũng không chữa nổi).
Ngày hôm nay các chị đã phân định rõ ranh giới  (Giữa Thiện Nguyện Viên và Tay Sai),  và các chị đã chọn.
Em sẽ không ngăn cản vì đó là tự do cá  nhân cũng như phong cách của mỗi người, nó tuỳ vào sự giáo dục của từng cá nhân nhận được từ bạn bè tốt xấu khi giao thiệp, từ xã hội chung quanh khi lớn lên, từ ý thức cá nhân khi chọn lọc những gì đúng hay sai để loại bỏ hoặc tiếp thu.
Bây giờ các chị hãy tiếp tục làm công việc đánh phá của mình đi,  và em sẽ làm công việc em phải làm dù muốn hay không .
Có 1 điều mà các chị không bao giờ nên làm,  nhưng các chị đã làm, đó là ...................... kéo em vào cuộc..!!
Tâm sự đã dài,  bữa tiệc nào cũng có lúc tàn,  em đành xin bịn và lưu luyến chia tay cùng chị Huỳnh Ánh Nguyệt  yêu vấu của em.   
(Chia tay em chị có  "Lưu luyến"  chút nào không ..!!??)
Em cầu chúc cho chị được dồi dào sức khoẻ và thân tâm thường an lạc.
Tái bút:  Em nghe người ta có câu, đừng giận hờn quá coi chừng bị ……….”Nổi mụn”.  
Nếu vì giận hờn em (hay hội) mà chị bị nổi mụn thì chị nhớ ghé văn phòng B/S  Elizabeth Huỳnh  (Cùng họ với chị) đường Bolsa.
Nghe nói thuốc trị mụn đang on sale  (Nhất là chai số 6 đuợc 75% off).

2 comments:

  1. > Subject: Chúc mừng năm mới các bà chị yêu vấu của em ..!!
    >
    > Em chào các bà chị yêu vấu của em ..!!
    >
    >
    > Cuối năm trời mưa tầm tã, nhớ đến mấy bà chị yêu vấu, buồn não nuột; các chị có nhớ em không ..!!??
    >
    > Em nghĩ là các chị nhớ em lắm, tại vì mấy đứa bạn em tụi nó nói là các chị hay ............ nhắc tới em bằng 1 giọng ........... "hờn dỗi" ..!! (Em đội ơn các chị nhé..!!)
    >
    > Những ngày cuối năm, nhìn lại năm con chó vừa qua, các chị chắc vui nhiều vì đã làm việc.............. vượt chỉ tiêu (Đánh phá hội tan hoang..!!)
    >
    > Thành công, thành công, đại thành công nhé..!!
    >
    > Các chị có định đãi em ăn mừng 1 chầu gì không ..!!??
    >
    > Hay là các chị có định lì xì đầu năm cho em không ..??
    >
    > Năm hết, tết đến, em chúc các chị và "Má" (Mà các chị hay méc..!!) một năm mới luôn mạnh khoẻ (Để có sức đánh phá hội)
    >
    > Em cũng xin chúc "Má" tinh thần minh mẫn, thân tâm thường an lạc (Để sáng suốt và không cho các chị làm bậy)
    >
    > Thưa các Chị Dương Kim Thoa, Chị Huỳnh Ánh Nguyệt, Chị Nguyễn Trần Lệ yêu vấu ..!!
    > (Ối giời ơi ..!! Tên chị nào cũng đẹp quá xá, thế mà tâm địa .......)
    >
    >
    >
    > Cuối năm em xin có đôi lời, nếu trong năm qua em có làm điều chi, có nói điều gì làm các chị phiền lòng, em khoanh tay cúi đầu xin các chị rộng lượng bỏ qua cho em nhé .
    >
    > Các chị là người lớn, đâu thèm chấp làm gì những đứa trẻ người non dạ, ăn chưa no lo chưa tới, nói bậy nói bạ thiếu suy nghĩ như em.
    >
    > Các chị có vui lòng tha thứ cho em không ..!!??
    >
    > Các chị cười lên 1 cái đi, cười lên đi cho răng vàng sáng chói, xí xoá đi mà, cuối năm rồi mà; năm mới nếu các chị vẫn còn giận thì chị em chúng mình lại ....................."Tâm sự" tiếp tục..!!
    >
    > Vì năm ngoái khi các chị giận mà tung hê lên "Giang hồ" cho tan hoang, thú thật lúc đó em suy nghĩ nông cạn nên em có lời qua tiếng lại; em thành thật xin lỗi.
    >
    > Em đã nhiều đêm suy nghĩ lại, sang năm mới em sẽ "Chín chắn" hơn; năm tới nếu gặp phải trường hợp các chị làm như thế nữa thì em sẽ phản ứng ................... cũng vậy ..!!
    > (Tại các chị đấy, các chị quá quắt lắm, "Hư" quá mà..!!)
    >
    > Các chị làm loạn hoài có ngày người ta ............... "Mắng vốn với má" , lúc đó "Má" lại bắt các chị quỳ gối, úp mặt vào tường thì khổ thân.
    >
    > Em biết các chị còn giận em, thôi thì cuối năm em tặng các chị bài thơ coi như tạ lỗi với các chị nhé.
    >
    > Bài này em làm nhiều năm trước lúc em xót xa, ngao ngán khi đọc những hồ sơ TPB (Các chị có xót xa khi làm hồ sơ giống như em không mà sao các chị cứ làm loạn vậy..!!).
    >
    >
    >
    >
    >
    > Một Ánh Sao Rơi ..!!
    >
    >
    > Khi tay súng sững sờ buông xuống
    > Thì lòng anh tắt lịm, tả tơi
    > Ai sinh ra kiếp con người
    > Cho anh lê lết quãng đời tang thương
    >

    ReplyDelete

  2. > Nào đâu thuở sa trường vùng vẫy
    > Kể từ khi kiếm gẫy ngang trời
    > Đêm khuya một ánh sao rơi
    > Trần gian thoáng một bóng người thương binh
    >
    > Hồng trần cõi tử sinh, sinh tử
    > Kiếp con người lành dữ, dữ lành
    > Đường đời vạn lý độc hành
    > Âm thầm héo úa như cành phù dung
    >
    > Trai thời loạn, cây tùng trước bão
    > Đường công danh áo mão chẳng màng
    > Non sông một giải giang san
    > Hồn nương theo ngọn cờ vàng năm xưa
    >
    > Nơi chiến địa gió mưa tanh máu
    > Học làm người, con cháu Lạc Hồng
    > Thắng, thua, chưa luận anh hùng
    > Một phần thân xác gởi cùng quê hương
    >
    > Giờ kiếp sống mười phương trôi dạt
    > Nhìn tình đời đã bạc như vôi
    > Quê hương dâng cả cuộc đời
    > Xót xa nở một nụ cười mím chi
    >
    > Quê hương nhé ..!! Đành khi lỗi hẹn
    > Đường anh đi chẳng thẹn với lòng
    > Dập vùi số kiếp long đong
    > Mong manh như hạt bụi hồng trần gian
    >
    > Đây An Lộc còn vang tiếng thét
    > Kia Khe Sanh, Ben het, Dakto
    > Quân reo như nước vỡ bờ
    > A Shau, A Luoi, mịt mờ trời mây
    >
    > Mãnh hổ giữa vòng vây khép chặt
    > Nhát dao đời cắm ngập sau lưng
    > Bốn bề Nam, Bắc, Tây, Đông
    > Âm thầm quỵ ngã, máu hồng tuôn rơi
    >
    > Thân chiến sĩ một đời ngang dọc
    > Giờ sa cơ, nát ngọc vàng tan
    > Sắc xanh mãi với thời gian
    > Đầu xanh đành để úa tàn tuổi xuân
    >
    > Tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu
    > Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi
    > Xa Xa một ánh sao rơi
    > Chạnh lòng nhớ một kiếp người thương binh ..!!
    >
    > Ly Hương
    >
    >
    > Sang năm mới, khi nào có dịp chị em chúng mình sẽ "Tâm sự" nhiều hơn.
    > Thôi nhé ..!! Cuối năm rồi, đừng giận em nữa nhé .
    >
    > Thương nhiều .
    > Em Vũ

    ReplyDelete

Note: Only a member of this blog may post a comment.